Con lạc đà dù có gầy đến sắp chết thì cũng to hơn conngựa, nhà họ Trâu mặc dù không thanh thế như trước đây nhưng vẫn được coi làmột gia tộc giàu có. Họ vẫn ở biệt thự, chỉ có điều đoạn đường tới đó không cònxa hoa như trước đây, xa và hẻo lánh hơn nhiều.
Trâu Tướng Quân đã sớm thông báo cho mẹ biết. NgụyNhất và bọn trẻ vừa xuống xe đã nhìn thấy mẹ của Trâu Tướng Quân đứng đón ởtrước cổng.
Bà La Anh, một người phụ nữ mạnh mẽ thét ra lửa trênthương trường năm nào, giờ đây đã hoàn toàn trở thành một lão phu nhân rồi. Cóđiều mỗi khi giơ tay giơ chân, hành động của bà vẫn giữ nguyên khí chất tônquý, nho nhã vốn có. Mái tóc bà đã bạc phơ với những lọn tóc uốn xoăn, cặp kínhgọng vàng càng làm tăng thêm rất nhiều vẻ tri thức và hiền hậu. Bà đứng trướccổng lớn, cố gắng giữ điệu bộ trang nghiêm nhưng khi nhìn thấy con dâu và cáccháu từ trên xe bước xuống, bà vẫn không thể kìm chế được đôichân đang run rẩy.
Ngụy Nhất đi theo Trâu Tướng Quân, khẽ gọi một tiếngmẹ, nhưng hình như bà La Anh không nghe thấy.
Bà ngắm con trai một hồi. Sau đó liếc sang phía NgụyNhất rồi nhìn xuống hai đứa trẻ đang thò đầu thò cổ phía sau Ngụy Nhất.
Bà La Anh ngồi xuống, dang rộng hai tay, cất giọng runrun gọi hai đứa trẻ:”Các cháu yêu quý của bà, hai cục cưng của bà! Lại đây vớibà một lát nào!".
Hai đứa trẻ vẫn có cảm giác lạ lẫm, cứ nắm chặt taymẹ.
Ngụy Nhất khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057882/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.