Ngụy Nhất vừa chạy bộ xong, tinh thần phấn chấn, bỗngnhớ tới món cháo ngô. Căng tin trường nấu món này tuyệt ngon, ngoài vài hạt sạnnhỏ hoặc vài con sâu gạo ra thì chẳng tìm được thứ tạp chất nào khác trong đóđược. Mùi vị cũng đậm đà, rất được Ngụy Nhất yêu thích.
Vậy là Ngụy Nhất hào hứng nói với Trâu Tướng Quân:"Em mời anh ăn sáng nhé! Món cháo ngô ở căng tin trường em ngon lắm".
Trâu Tướng Quân thầm nghĩ, cái gì mà ăn ở căng tin,lại còn cả món cháo ngô gì gì đó nữa, nghe tên là đã chẳng thấy ngon lành gìrồi. Đang lúc định phản đối, bỗng nhiên anh nhớ ra, muốn xâm nhập vào tư tưởngcủa Ngụy Nhất thì đầu tiên phải hạ cố thị sát dân tình. Vậy là anh liền nở nụcười nhẹ nhàng, ra vẻ độ lượng của một vị lãnh đạo, vui vẻ đồng ý.
Trường Đại học S có tới hơn một vạn sinh viên, trừ đichín mươi phần trăm số sinh viên ngủ nướng, trừ tiếp năm phần trăm số sinh viênkhông ăn sáng, vẫn còn một bộ phận nhỏ sinh viên tới căng tin mua đồ ăn. Lúcnày, bánh bao và màn thầu vừa ra lò, còn đang nóng hôi hổi. Hôm nay, số lượngsinh viên không ít, tranh cãi inh ỏi, vô cùng ổn ào náo nhiệt. Trâu Tướng Quânvốn ưa sạch sẽ, chê bàn ăn đầy vết dầu mỡ, ghế ngồi cũng bẩn, anh cau mày địnhđánh trống lui quân.
Ngụy Nhất thông thạo dẫn đường phía trước, sau đó quaylại nói với anh: "Muốn ăn gì? Anh cứ ngồi đó chờ em, em đi mua đồăn".
Trâu Tướng Quân nghĩ tới việc bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057843/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.