Cậu cũng không nghĩ ra, vì sao buổi tối hôm đó khi mình bị đạp xuống hồ còn như là thấy vẻ mặt bác sĩ viết rõ bốn chữ “bắt gian tận giường”. Cậu lại càng không nghĩ ra, vì sao thấy vẻ mặt đó xong, trong lòng lại hơi chột dạ.
XXX, lẽ nào đầu óc lão tử xảy ra vấn đề?
Lăng Trù không nghĩ ra, thì đơn giản chọn không nghĩ nữa, đỡ nhức đầu.
Bệnh tới như núi lở, bệnh đi như kéo tơ, phát sốt đối với một thanh niên cường tráng mà nói chẳng phải cái gì to tát, không tới hai ngày Lăng Thủy bỉ đã lại khỏe mạnh sung sức rồi.
Nhị Biểu Muội đã rời đi vào cái đêm cậu hạ sốt.
Lăng Trù nhỡ rõ hắn đi vô cùng gấp gáp, như là bị quỷ đuổi, vẻ mặt tái mét vét hết mấy đổng lẻ trong ví Lăng Trù, nói “Đồ đệ, sư phụ đi trước đây, trong nhà có chút việc gấp cần phải về ngay.”
“Được.”
“Tiền sư phụ mượn tạm, quay lại sẽ trả con.” “Không sao, đi đường cẩn thận nhé.”
“Nếu có ai tới tìm sư phụ, thì phải nói không biết gì hết, nhớ kỹ đó.” “Nhớ kỹ rồi.”
“Sư phụ đi đây.” “Mau biến.”
Nhị Biểu Muội đi rồi, cuộc sống lại trở nên buồn chán. Cả ngày buồn chán, đành vào game.
Cách mấy ngày không online, trong trò chơi vẫn y như vậy, kênh thế giới vẫn đầy những lời như kêu gọi Trư Lung 24=1, cần một T mạnh bạo. Nội chiến rồi bang hội đối địch không ngừng chửi bới spam kênh trận doanh, mi chửi ta ngốc ta chửi mi điên.
Thế giới không diệt vong, địa cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-kia-co-mot-server-server-do-co-mot-doi-ma-dau-phu-phu/92229/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.