Ma đầu rất lãnh khốc.
Người lãnh khốc, đều rất keo kiệt ngôn từ biểu cảm. Ma đầu lại còn hơn cả thế, câm như hến từ Lão Nhất tới tận Lão Tam.
Quá trình đánh phụ bản chẳng có gì để tán chuyện, chỉ có thể dùng một câu để hình dung, mạnh hơn Diệp Nhị gấp bội!
Tuy thao tác của Lăng Trù cũng không tính là quá kém, nhưng trang bị Bổ Thiên thực sự quá kém, mặc lam trang được tặng khi làm nhiệm vụ thăng cấp, vậy nên mỗi khi gặp boss đều ngã. Còn Ma đầu, dựa vào hành động lả lơi cùng thao tác hiếm có, gần như một mình đánh hết phụ bản này.
Lăng Trù nằm dưới đất giơ ngón cái: “Đại hiệp giỏi quá!” Ma đầu: “Chưa từng chơi buff à?”
Lăng Trù: “Ách, tôi theo hướng Độc Kinh.”
“Sang Bổ Thiên.” Ngữ khí của Ma đầu không phải thương lượng, mà là ra lệnh.
Lăng Trù có chút khó chịu, vì cái gì chứ, vì cái gì mà lão tử phải chơi Bổ Thiên, gì thì gì lão tử cũng là đàn ông đàn ang! Lão tử mà làm vú em thì còn gì là tiền đồ? Hơn nữa nhà ngươi là kẻ thù của ta, giết ta bao nhiêu lần như vậy, còn có mặt mũi ra lệnh cho ta? Đừng tưởng mang lão tử đánh xong một lượt Đường Môn mật thất thì lão tử phải nghe theo nhà ngươi…
Lăng Trù cười tủm tỉm: “Tôi chơi Độc Kinh.” “Từ sau chơi Bổ Thiên đi.” Ma đầu nói.
Lăng Trù cười tủm tỉm: “…Tôi chơi Độc Kinh. Không biết chơi Bổ Thiên.” Ma đầu nói: “Tôi dạy.”
Lăng Trù cười tủm tỉm: “Tôi chơi Độc Kinh, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-kia-co-mot-server-server-do-co-mot-doi-ma-dau-phu-phu/92220/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.