Hàn Vũ vừa đi vừa cúi đầu xoa xoa cổ tay khi nãy dùng lực mạnh nên có chút đau. Bước chân anh chợt khựng lại khi thấy đôi giày thể thao màu trắng trước mắt, ngước lên nhìn liền thấy một cô gái mặc bộ đồ thể thao màu đen, sắc mặt Hàn vũ thay đổi từ lạnh chuyển sang kinh khỉnh bày ra bộ dạng bất cần có chút ương bướng, đôi môi hồng hào mấy máy:
- em chạy đến đây làm gì? Không ở lại chăm sóc khả khả sao?
- biết anh sẽ gây chuyện
Thiên Băng bình thản đáp lại ngắn gọn đôi mắt phẳng lặng lạnh lẽo tựa nước dưới đáy hồ mùa thu, Hàn Vũ liền cười nhạt cắn nhẹ môi bất mãn:
- em lo lắng cho nó sao? Phải, anh vừa đánh nó một trận đấy...
- Đánh rất hay
Thiên Băng đáp lại sự giận dữ của người kia bằng một cách bình thản hơn bao giờ hết khiến Hàn vũ thoáng bất ngờ, từ trước đến nay Thiên Băng vẫn luôn cẩn thật dè dặt, mọi suy nghĩ tính toán đều để sâu trong lòng, chịu thiệt thòi cũng không nói lúc nào cũng tự mình xử lí, rất ghét người khác xen vào chuyện của mình, lần này lại thẳng thắn tán dương hành động của Hàn vũ thực khiến anh không kịp thích ứng mà tỏ ra bất ngờ:
- Em không giận anh sao?
- Vì điều gì?
- vì anh nhiều chuyện
- anh vẫn luôn luôn nhiều chuyện như thế
nó đáp làm như đã quá quen với những việc như thế này rồi nhẹ nhàng lướt qua anh đi về phía trước liền bị kéo tay lại
- em đi đâu vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than-2/1664669/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.