Căn phòng rộng khoảng mười hai mét vuông, nhưng chỉ một nửa diện tích là khoảng trống để đi lại. Có hai cái giá bằng thép, trên đó đặt máy tính và thiết bị ngoại vi. Trên bức tường đối diện có giá bằng kim loại. Ở đó đặt bình nhựa đựng chất lỏng, chất bột, những máy móc Shinsuke chưa từng thấy trong đời, rồi có cả can đựng hóa chất.
Sâu trong phòng có đầy ma nơ canh đứng. Số lượng khoảng hơn chục con. Có ma nơ canh khỏa thân, ma nơ canh mặc quần áo, ma nơ canh chỉ có nửa thân trên, chung quy là rất nhiều loại.
"Kishinaka Reiji là người chế tạo ma nơ canh." Kozuka nhìn quanh phòng rồi nói. "Anh ta cất công tới tận đây để làm việc sao?"
"Không, không phải công việc đâu. Có lẽ..." Shinsuke đi về phía ma nơ canh. "Mục đích khi đến đây của anh ta là... thứ đó."
"Là cái gì?" Kozuka đến bên cạnh Shinsuke.
"Những con ma nơ canh này đều có gương mặt giống nhau. Là gương mặt của Kishinaka Minae."
"Hả? Vậy sao? Tôi không rõ lắm."
"Là Kishinaka Minae." Shinsuke nói.
Những gương mặt xếp thành một hàng kia chắc chắn là của Kishinaka Minae. Tức là mang gương mặt của Ruriko. Biểu cảm của chúng không giống nhau, có gương mặt cười, có gương mặt hơi tức giận, có gương mặt hờn dỗi, đủ cả. Chỉ không có gương mặt khóc. Nhưng đằng sau biểu cảm của con ma nơ canh nào cũng như ẩn chứa một nỗi buồn vời vợi.
Một ma nơ canh thu hút Shinsuke. Không nhầm đi đâu được, đó là con ma nơ canh được chụp hình trong quyển ảnh đó. Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-nham-mat/1136348/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.