Chương 107: Cuộc chiến một mất một còn
Sáng sớm trên núi Bình Đỉnh, phượng đậu ngô đồng, chim hót ríu rít.
Trên đỉnh núi có một gốc cây thần che trời, thân cây to đến nỗi hai mươi người ôm không hết, dưới gốc cây có không ít chim phượng hóa thành người đang cầm sắt hòa minh, dốc lòng tu luyện.
Khung cảnh vô cùng yên bình.
Trên núi Bình Đỉnh, bất kể loài chim nào được Nam Phương Thất Túc điểm hóa đều được gọi là phượng, nếu dốc lòng tu hành sẽ có thể biến thành người, loài phượng xưa nay không màng thế sự, thanh tâm quả dục, mấy ngàn năm nay chỉ có mỗi mình Lâm Bạch Cốc rời tộc đi theo Yêu Đế Trọng Hoa.
Từ lần trước Cùng Kỳ tàn sát núi Bình Đỉnh đến giờ đã qua rất nhiều năm nên hầu hết chim chóc trên núi không còn nhớ rõ chuyện này, tựa như ngày hôm đó đã trở thành dĩ vãng, mọi đau đớn và huyết lệ đều bị thời gian xóa nhòa.
Hôm nay đến lượt Chu Hoàn tuần tra xem kết giới trên núi Bình Đỉnh có gì khác thường hay không, hắn chưa hóa thành người nên lượn vòng giữa không trung.
Bỗng nhiên Chu Hoàn phát hiện ra điều gì nên hạ cánh xuống đất, quả nhiên thấy kết giới ở sườn núi phía Tây núi Bình Đỉnh đã nứt ra một khe nhỏ, Chu Hoàn phủ cánh lên kẽ nứt rồi nín thở độ linh khí để bịt lại.
Bỗng nhiên từ khe nứt kết giới bốc lên một luồng gió mang theo mùi máu tanh.
Chu Hoàn ngẩn người, vừa định thu cánh lại thì một giây sau từ khe hở đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937524/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.