Chương 100: Quấn quýt đeo bám, không được đáp lại, chẳng biết xấu hổ, vừa thảm vừa nghèo
Người kia nghe thấy tiếng động liền quay lại khom người hành lễ: "Hiền Nghi Thái hậu."
Hiền Nghi Thái hậu nhìn Lý quốc sư hỏi khẽ: "Chuẩn bị xong hết chưa?"
"Bẩm Thái hậu, mọi thứ chuẩn bị thỏa đáng rồi ạ."
Hiền Nghi Thái hậu gật đầu rồi đi đến lò đan.
Lý quốc sư buột miệng thốt lên: "Thái hậu, ngài thật sự.........."
Hiền Nghi Thái hậu dừng bước rồi quay đầu hờ hững nhìn Lý quốc sư.
Lý quốc sư muốn nói lại thôi.
Hắn thật không ngờ sẽ có ngày hôm nay.
Hắn vẫn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Hiền Nghi Thái hậu là vào mùa đông, tuyết bay đầy trời.
Vì tìm lại hồn phách Biên Trọng Hoa mà hắn đến hoàng cung, tình cờ bắt gặp Hiền Nghi Thái hậu đứng một mình cạnh hồ nước trong cung, nàng lặng lẽ đứng đó mấy canh giờ đến khi trên vai phủ đầy tuyết trắng xóa.
Lý quốc sư hiện ra chân thân xuất hiện bên cạnh Hiền Nghi Thái hậu.
Điều khiến hắn kinh ngạc là Hiền Nghi Thái hậu không hề sợ hãi, không hề ngạc nhiên, thậm chí cảm xúc chẳng mảy may biến đổi.
Nàng chỉ lạnh nhạt hỏi: "Ngươi có thể chữa hết bệnh cho đứa con thứ ba của ta không?"
Lý quốc sư từng nghe nói chuyện cung cấm ở nhân gian, tính mệnh quá mức ngắn ngủi, thay đổi triều đại với hắn mà nói chẳng qua chỉ là một chớp mắt mà thôi.
Nhưng trong khoảnh khắc đó Lý quốc sư chợt nghĩ hồn phách Biên Trọng Hoa đã trở lại nhân gian, có lẽ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937517/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.