Chương 91: Vương gia dậy chưa? Không xong, xảy ra chuyện rồi
Mùa đông, trời rét căm căm, gió lạnh thấu xương.
Trong hang núi tối tăm ẩm ướt đầy xương khô, Thao Thiết đang nằm rạp trên mặt đất liếm vết thương, bỗng nhiên nó phát giác được gì nên ngẩng đầu nhìn cửa hang, yết hầu phát ra tiếng gầm nhẹ khiến người ta run rẩy.
"Nhìn ngươi chật vật quá nhỉ."
Giọng nói khàn khàn vọng đến từ không trung, hang núi tối tăm không thấy gì nhưng Thao Thiết lập tức nhận ra ngay, nó cười nhạo: "Ngươi bây giờ ngay cả nhục thân cũng huyễn hóa không ra thì có tư cách gì nói ta chật vật?"
Thanh âm kia cười nghe rào rạo như có hàng ngàn chân rết bò trên vách hang ẩm ướt.
"Cút." Thao Thiết nổi giận gầm lên một tiếng.
"Ngươi vẫn như xưa." Giọng khàn khàn kia cười nói, "Sao? Không muốn lấy mạng Yêu Đế Trọng Hoa à?"
Thao Thiết khựng lại không nói gì.
Thanh âm kia nói tiếp: "Ta có một cách, ngươi muốn nghe không?"
Thao Thiết nhíu mày.
Thanh âm kia là của một trong bốn hung thú, Hỗn Độn.
Hỗn Độn là kẻ xảo trá vô tình nhất trong bốn hung thú, nó không có nhục thân, thích khống chế tâm trí con người, gây hỗn loạn và hút tuyệt vọng, nó có thể tìm ra chỗ yếu đuối nhất trong lòng một người, xuyên tạc trí nhớ của họ, cuối cùng phá hủy toàn bộ thần trí.
Hỗn Độn chưa bao giờ tự tay gϊếŧ hại sinh linh, nhưng nó đi đến đâu thì ở đó chỉ còn tuyệt vọng.
Năm đó Yêu Đế Trọng Hoa phong ấn bốn hung thú, Thao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937508/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.