Chương 61: Chẳng hay trong phòng Vương gia có bút mực không? Cho mượn dùng một chút.
Hai người vừa đi vừa tìm người hỏi đường, tìm hồi lâu mới đến được chỗ ở của thư sinh kia, quả nhiên là nằm trong rừng sâu hoang vu.
Hai người khó khăn lắm mới tìm được nhà gỗ của thư sinh, thấy trước nhà có một khoảng sân được rào lại, nhưng trong sân chỉ có cỏ dại và ngói vỡ nhìn hết sức hoang tàn, nếu ai không biết chắc hẳn sẽ nghĩ nơi này đã bỏ hoang.
Biên Trọng Hoa lẩm bẩm: "Sao một thư sinh tay trói gà không chặt lại ở nơi vắng vẻ này chứ."
Dứt lời hắn thử đẩy cổng hàng rào, phát hiện không khóa nên đi vào trong, hai người băng qua sân tới trước cửa, Biên Trọng Hoa đưa tay gõ cửa nhưng chẳng ai đáp lại.
Kỳ Từ gọi khẽ: "Có ai có đây không?"
Yên lặng giây lát, sau đó trong phòng vọng ra tiếng ho khan rồi cửa nhẹ nhàng bật mở.
Mùi thảo dược nồng nặc bay ra, cả phòng bị hun trong mùi đắng chát khó ngửi, có vẻ như đã bịt kín rất lâu, cửa sổ đóng chặt không có khe hở nào khiến trong phòng đen kịt một màu, hoàn toàn không giống nơi có người sinh sống.
Một nam tử đứng sau cửa, tóc tai bù xù, gầy như que củi, bụng dưới nhô lên hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với thân hình trơ xương, tuy bộ dạng chật vật nghèo túng nhưng nhìn kỹ khuôn mặt hắn vẫn thấy được vẻ thanh tú và ngũ quan đoan chính.
"Các ngươi là ai?" Nam tử yếu ớt hỏi, trong mắt tràn ngập bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937478/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.