Chương 21: Người không phong lưu chỉ vì nghèo
Đầu tháng Tư, hoa đào cười gió xuân, Kỳ Từ nắm chặt bổng lộc vừa nhận, trong lòng ngổn ngang đủ loại cảm xúc.
Chà, thì ra tính sổ sách ở phủ Vương gia trong kinh thành có thể kiếm nhiều tiền vậy sao?!
Y ở tiểu trấn Bắc Cương đọc sách viết chữ cho người ta nhận được thù lao cả năm cũng không bằng một nửa bây giờ!
Kỳ Từ tung hứng bạc trong tay, nghĩ thầm nên tiêu xài thế nào đây.
Ăn ở ngay tại phủ Vương gia nên không lo.
Y phục cũng không cần mua thêm.
Kỳ Từ chợt nghĩ đến một câu.
Ngựa đi không nổi chỉ vì gầy, người không phong lưu chỉ vì nghèo.
Kỳ Từ thầm nghĩ mình đã đến kinh thành gần một tháng mà quang cảnh diễm lệ hay ca múa đặc sắc vẫn chưa được xem.
Thế là Kỳ Từ nắm bạc quyết định: Mời Biên Trọng Hoa đến quán rượu ăn uống một bữa, nhân tiện dạo phố luôn thể.
Kỳ Từ cất sổ sách vừa kiểm kê xong, cầm bổng lộc và lệnh bài Biên Trọng Hoa đưa cho mình ra khỏi phòng thu chi, đi đến biệt viện phía Tây.
Nghe nói phủ Vương gia trong vòng ba ngày nữa sẽ tu sửa xong, người không liên quan trong phủ giảm đi rất nhiều, chỉ còn mấy nha hoàn và gã sai vặt lanh lợi, không còn trông thấy đám thợ mộc cao to thô kệch nữa.
Trong sân, chim én bay nhảy trên cành đào cành mơ, gió nhẹ mang theo hương thơm thoang thoảng khiến cả thể xác lẫn tinh thần người ta đều khoan khoái, bước chân Kỳ Từ nhanh nhẹn hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937438/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.