“Thôi quên đi… anh không muốn nghe cậu nói chuyện này nữa. Mai có lịch quay đúng không? Cậu xem làm sao cứu vãn được tình hình thì liệu mà làm đi…” Hàn Thời chưa kịp phản bác thì Mục Gia Ngôn đã nhanh chóng chặn đầu trước, “Đừng có nói với anh là cậu không biết diễn! Cậu diễn không hề tệ, Lịch Phong không quan tâm cậu thì cậu chủ động đi, anh ta có thể đẩy cậu ra trước ống kính sao? Không có kinh nghiệm thì đi mà học hỏi người khác, xem lúc nào cần phải lau mồ hôi cho người ta, lúc nào nên đút người ta ăn, lúc nào nên đòi người ta hôn, lúc… Cậu?”
Nhìn gương mặt đỏ ửng lúng túng của Hàn Thời, Mục Gia Ngôn lại thấy lửa giận tăng lên ngùn ngụt: “Xấu hổ cái m* gì! Cặp đôi người Ý quay chung với cậu hôn môi không biết bao nhiêu lần! Còn đôi vận động viên kia thì như sợ người khác không biết họ yêu nhau ấy, chương trình không cắt một cảnh quay nào của họ luôn! Khán giả ngồi xem la hét không ngừng! Hai người thì sao? Hai người hả! Lúc leo núi Lịch Phong chỉ chủ động nắm tay cậu một chút thôi, mà m* nó cậu né như anh ta sắp giết cậu vậy!”
“Anh có giỏi thì đi mà làm!” Hàn Thời ghét nhất là bị Mục Gia Ngôn mắng, nên cậu cãi lại còn lớn tiếng hơn: “Anh biết cái núi kia bao nhiêu không? Lúc đó ông đây mệt tưởng chết luôn rồi, đầu óc thì đình trệ! Lần đầu tiên anh ấy nắm tay đó, ông đây sao mà bình tĩnh được! Lần sau! Lần sau anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ly-hon/34589/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.