Vợ?
Trác Vi Lan nhìn mặt mày vui vẻ của Mạc Sương thì đã không còn nóng nảy, than thở: "Đừng kêu em là vợ, chờ lát nữa nói ít thôi, đừng cười ngây thơ, không trừng ai đó được thì cứ nghiêm túc lên, hiểu không?"
Mạc Sương không trả lời mà chỉ hỏi: "Lúc trước tôi gọi em là gì?"
"Vi Lan."
Mạc Sương cười: "Người đàn ông kia gọi em là cô Trác... vậy nguyên tên của em là Trác Vi Lan à."
Cho đến khi Mạc Sương suy đoán như vậy thì Trác Vi Lan mới chợt phản ứng kịp... từ lúc bắt đầu vào cửa, trong lời nói của nàng không hề có một câu nào liên quan tới tên họ và ly hôn mà lúc lấy giấy ly hôn ra thì quá kích động nên làm cho Mạc Sương khó mà thấy rõ.
Khó trách mặt Mạc Sương ngốc ngốc mà ngọt ngào hôn thân thiết và nhiệt tình gọi mình là "Vợ."
Trước lúc làm xong thủ tục chính thức, Trác Vi Lan không muốn phơi bày chuyện tình cảm ra ánh sáng trước người thân mình ghét, suy nghĩ cô sắp đến thì mím môi đè xuống lời giải thích, lấy giấy ly hôn bỏ lại trong túi xách.
Nàng vừa mới để xong xuôi thì tiếng gõ cửa vừa lúc vang lên.
Trác Vi Lan quay đầu nhìn Mạc Sương.
Mạc Sương vẫn cười, ánh mắt lấp lánh nhìn nàng: "Sao vậy?"
"Nghiêm túc một chút!" Trác Vi Lan đột nhiên cảm thấy thất bại với sự dặn dò lúc nãy, cắn răng thấp giọng dạy bảo: "Em muốn mở cửa!"
Khóe miệng Mạc Sương rũ xuống, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2992504/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.