Khi Mạc Sương nhắc tới việc công, trên mặt sẽ không có quá nhiều biểu cảm, âm điệu vô thức trầm xuống, không ngờ âm lượng rất có khí thế như vậy lại đủ khiến người khác nghe rõ, truyền tới tai mang theo cảm giác lạnh lẽo.
Bây giờ, Mạc Sương nhắc tới hạng mục Bảo Lăng, dáng vẻ không hợp tình hợp lý suýt chút nữa đã trở về rồi.
Suýt chút nữa ở điểm nào?
Mạc Sương vẫn nắm lấy tay của Trác Vi Lan, siết chặt, tuy không đến mức khiến người khác đau đớn, nhưng lòng bàn tay nóng đến thấu xương, hơi mang theo sự khẩn trương mà ướt đẫm mồ hôi.
Trước khi Mạc Sương mất trí nhớ, lúc nói chuyện nghiêm túc tuyệt đối sẽ không dựa dẫm vào vợ như vậy, càng không căng thẳng đến toát mồ hôi.
Trác Vi Lan rất rõ ràng, dáng vẻ đứng đắn dày dặn kinh nghiệm của Mạc Sương ở trước mắt, cũng không thể đổi trở về một người một mình đảm đương một phía như Mạc tổng, vẫn là dáng vẻ căng thẳng của bạn học Mạc.
Nàng lại thở phào nhẹ nhõm.
Ba Mạc ở bên kia hiển nhiên không nghĩ như vậy, sau khi dừng bước, giả vờ bình tĩnh chỉnh ống tay áo, lơ đãng nhìn lại, trên mặt vẫn hung dữ, nhưng ánh mắt đã bớt đi vẻ dữ tợn.
Siết chặt bàn tay của Trác Vi Lan, Mạc Sương không sợ hãi nhìn lại, cằm nhếch lên một đường cong kiêu ngạo.
Ba Mạc bất mãn cau mày.
Trợ lý ở bên cạnh là một cấp dưới biết quan tâm, biết ông chủ mới vừa buông ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2992499/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.