Một câu của vệ sĩ làm Trác Vi Lan và Mạc Sương tỉnh táo lại.
"Chụp lén?" Trác Vi Lan kinh ngạc, vô thức nhìn chung quanh một chút. Mới quay đầu liền bị một bóng đen chặn ngay trước mặt.
Nàng hoang mang, chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy giọng điệu hung ác và đầy cảnh cáo vang bên tai.
"Tôi nói đi mau."
Vệ sĩ Tiểu Tôn không xụ mặt cả ngày như Dịch Tình, thường nở nụ cười, trước giờ đều rất khách sáo với bọn họ. Chỉ khi hợp tác với vệ sĩ nam đi tuần tra thì mới lộ ra biểu cảm nghiêm túc, ra vẻ không dễ chọc vào.
Trác Vi Lan thấy dáng vẻ dễ nói chuyện của Tiểu Tôn nhiều, đột nhiên nghe tiếng hô nghiến răng nghiến lợi như vậy, nào dám nhìn xem ai chụp lén, vội vàng khoác tay Mạc Sương đưa tôi rồi nghe lời đi liền, bước nhanh rời khỏi phòng tự học.
Bi kịch là, nàng đi một đôi giày cao gót, giẫm mạnh lên sàn gạch men khó tránh khỏi gây ra tiếng vang, tiếng "cộp cộp" rất có quy luật hấp dẫn vài ánh mắt tò mò.
Trác Vi Lan là người có da mặt mỏng, cảm thấy cả người mất tự nhiên, lại bị vệ sĩ phía sau thúc giục đâm sợ, trong cơn lo lắng đột nhiên hai chân trở nên vô dụng, nên bước chân nào đi cũng không biết.
"Sao vậy?" Mạc Sương đúng lúc đưa tay ra đỡ nàng, ôm eo đỡ cơ thể nàng: "Qua đây."
"Ừ..." Trác Vi Lan tìm được cảm giác bước đi, cẩn thận hé mắt nhìn Tiểu Tôn.
May qua, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2992188/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.