Trác Vi Lan đã dùng lực véo mình quá mạnh, nên khi giơ cánh tay lên nghe điện thoại thì cảm thấy đau điếng. Nàng cắn răng chịu đựng, nín thở cố gắng cất giọng bình thường một chút, giống như trong buổi lễ sum họp gia đình mà ngoan ngoãn gọi một tiếng ông nội.
May thay, ông nội Mạc không có ấn tượng sâu sắc với cô, điều mà ông cụ quan tâm nhất lúc này không phải là sự xuất hiện đột ngột của cháu dâu mà là tình trạng thể chất của cha Mạc ra sao.
"Vi Lan hả." Ông nội Mạc cười hiền hậu, "Con cũng đang ở bệnh viện? Tình hình thế nào rồi?"
Trác Vi Lan trở nên căng thẳng, nhìn sang phía mẹ Mạc đang che miệng khóc không ra tiếng, lại nhìn sang Mạc Sương đang cúi đầu ủ rủ ngồi trên ghế, sau khi xác nhận được hai người sẽ không gây ra chuyện nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện cũng không ít, "Rất tốt ạ, cha không sao, lúc tỉnh dậy còn trò chuyện với bọn cháu nữa."
"Thật sao, đưa nó nghe điện thoại."
"Ông ấy đang nghỉ ngơi" Trác Vi Lan không giỏi nói dối, còn muốn nói thêm vài câu nhưng có tâm không có sức, khô khan nói vài câu, "Đợi ông ấy thức dậy rồi sẽ gọi lại cho ông nhé?"
Ông nội Mạc "Ồ" một tiếng, nói gì đó với người bên cạnh.
Trác Vi Lan chờ đợi, cảm thấy vài giây trầm mặc này chậm rãi đến nỗi khiến người ta khó chịu. Đầu óc nàng nóng lên nói ra câu chờ cha Mạc tỉnh thì sẽ gọi lại, bây giờ nghĩ lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2992184/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.