“Trước khi gặp em năm phút, thế giới nhỏ chỉ có mình anh.”
9
Tôi 27, em tôi 20.
Hồi nhỏ nó lười nhác hơn tôi rất nhiều, vậy mà bố mẹ tôi luôn thiên vị, mắng mỏ giáo huấn nó không bằng một phần mười bài diễn thuyết mỗi tối của tôi.
Có hôm, trời nắng to, tôi đi học về, mệt lả cả người. Vừa đi vào nhà đã thấy một đống đồ chơi lỉnh kỉnh bày bừa bãi trên sàn nhà. Em trai tôi đang ngồi vắt vẻo chân xem ti vi.
Tôi cầm cặp ném về phía nó, quát: “Cái đống đồ này là sao hả?”
Em tôi bị cặp phang trúng vào mặt. Nó trợn mắt nhìn tôi, tay không ngừng xoa xoa má.
Tôi mất kiên nhẫn, đi đến gần đống đồ đá đá: “Dọn mau lên!”
Nó uất ức cãi lại: “Em đâu có bày ra! Là thằng hàng xóm, thằng bé hàng xóm!Mẹ dắt nó sang đây, nó lôi ra, nghịch chán không thèm thu!Chị!Em vô tội!”
“Nó còn nhỏ! Nó bày, mày không biết dọn à?”
Em trai tôi mở to mắt, bày ra bộ dáng kinh ngạc: “Chị, sao ngày xưa, mẹ kể, em bày đồ chơi ra chị có bao giờ dọn đâu?Thậm chí còn bày hơn ra mà!”
Tôi…
Năm đó em trai tôi mới lớp 1.
10
Gần đến ngày thi, tôi bận rộn làm dự án.
“Chị…”Em trai tôi thập thò ngoài cửa không dám vào, bỗng nhiên nó nhìn màn hình máy tính của tôi rồi hét toáng lên: “Chị coi JAV!”
Tôi cầm gối ném nó, mặt lạnh: “JAV con khỉ! Mày nhìn coi, bà đang làm dự án! Máy lại bị đơ, virut!Virut đó!”
Em trai tôi: “Thế à?” Sau đó nó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-gap-em-nam-phut-the-gioi-nho-chi-co-minh-anh/77558/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.