“Trước khi gặp em năm phút, thế giới nhỏ chỉ có mình anh.”
Hồi học cấp ba, tôi là đứa con gái vô cùng lỗ mãng, một chút thục nữ trên người cũng không có. Nói thật nhiều lúc thấy cũng xấu hổ nhưng dần dần thành thói quen, mặt cũng chai theo, dù người ta có nhìn mình thì vẫn không có cảm giác gì.
Có một lần vào giờ ra chơi, vì hồi sáng không ăn gì nên sớm đã chạy xuống căn tin mua một gói bánh về. Đang ăn thì mấy đứa bạn bàn trên quay xuống, chép chép miệng nhìn tôi.
“Nhìn mặt con bé Tiêu Tiêu cũng được sao nó ăn khiếm nhã thế nhỉ?”
“Nó cứ thế này, tao cá nó chẳng lấy chồng được!”
Tối định nuốt xong miếng bánh rồi phản bác thì người ngồi bên cạnh đã xồn xồn lên.
“Ai bảo không ai lấy?! Bố lấy đấy! Quay lên, vợ bố đến lượt tụi mày phán xét à!”
Nghe xong câu đấy, sặc bánh.
92
Kì nghỉ hè hồi học lớp 11, tôi và Tần Vũ ít gặp nhau hơn, vì thế hay nhắn tin qua QQ. Lúc đó Tần Vũ còn đặt biệt hiệu cho tôi là Vợ ngốc, còn anh là Boss. Cái tên cực kì kiêu ngạo.
Một hôm tôi giận cá chém thớt, Tần Vũ tưởng tôi giận anh chuyện gì gửi tin nhắn liên tục.
Vợ ngốc: Cậu lượn ra chỗ khác, tôi đang bực!
Boss: *icon hốt hoảng* Tớ làm cậu buồn sao?
Vợ ngốc: Lượn đi, tớ không có tâm trạng nhắn tin với cậu! Tốt nhất là đừng nói chuyện gì với tớ!
Boss: Tiêu Tiêu, tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-gap-em-nam-phut-the-gioi-nho-chi-co-minh-anh/2211533/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.