“Trước khi gặp em năm phút, thế giới nhỏ chỉ có mình anh.”
82
Cứ khi nào tôi đi làm mà Tần Vũ được nghỉ phép ở nhà, vở kịch chồng yêu xa vợ lại diễn ra.
Tần Vũ rất nhập vai, tôi chuẩn bị đẩy cửa ra khỏi nhà thì anh liền gào khóc như góa phụ.
“Vợ, sao em lại nỡ để anh một mình lẻ loi ở nơi hoang vắng này? Thiếu em anh sẽ chết mất!”
“Chả lẽ em không có chút tình cảm nào với anh sao? Anh không hề có vị trí nào trong trái tim em sao?”
“Anh là chồng em mà...Em không có bất cứ cảm xúc gì với chồng em sao? Em không tiếc nuối sao?”
“Tiêu Tiêu đừng bỏ anh đi! Anh sẽ chết mất, chết mất thôi!”
Từng câu thê lương chết đi được.
...
“Anh ở nhà ngoan nhé, em đi làm!”
Ngay sau đó Tần thiếu òa khóc như một đứa trẻ: “Vợ tôi bỏ đi rồi, vợ tôi bỏ tôi rồi! Sao số tôi lại khổ thế này?!”
83
Thứ 6 ngày 13.
Tôi rất ân cần dặn dò anh: “Anh ra đường phải đi đứng cẩn thận, đi gặp đối tác cũng phải chú ý lúc đi đường. Đừng có vượt đèn đỏ hay phóng nhanh nhé! Nhất là trên đường cao tốc! Oke, anh hiểu em nói gì chứ? Đừng có vướng vào vụ tai nạn gì đấy nhé?”
Tần thiếu ngoan ngoãn gật đầu lia lịa.
Buổi tối. Hai vợ chồng chuẩn bị tùm chăn đi ngủ, anh đột nhiên vòng tay qua eo tôi, mở miệng thủ thỉ: “Vợ, hôm nay anh rất nghe lời vợ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-gap-em-nam-phut-the-gioi-nho-chi-co-minh-anh/2211528/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.