Gần trưa, nhà tôi lại có một vị khách không mời.
Tôi đứng trước hiên nhà, nhìn người đàn ông trung niên dè dặt bước vào sân, không biết nên trưng ra biểu cảm thế nào cho phù hợp.
"Huyền Chi về rồi à cháu?" Người anh họ tuổi ngoại tứ tuần của mẹ tôi mở lời bằng một câu hỏi vừa ngô nghê vừa vụng về, như thể kẻ đến quấy rối tôi chiều qua là ai đó khác chứ không phải vợ và con trai của ông.
Tôi gật đầu, dè chừng đáp, "Vâng" rồi không nói gì thêm nữa. Trường nhận ra thái độ bất thường của tôi, có lẽ anh đã đoán ra gì đó, anh chẳng nói chẳng rằng bước đến sau lưng tôi, nhìn bác tôi một cách cảnh giác. Bầu không khí đông cứng lại một cách sượng sùng.
"Chuyện là... ngày hôm qua thằng Tiến đi về nhà..." Bác ngẩng đầu lên nhìn tôi, gương mặt khắc khổ ngập tràn bối rối, dường như muốn nói rồi lại thôi, "Bác gặng hỏi mãi mới biết chuyện..."
Tôi nhíu mày, trong lòng dâng lên nỗi tức giận không tên. Tôi lạnh lùng lên tiếng:
"Cháu không hiểu bác muốn nói đến chuyện gì."
"Huyền Chi... bác cũng không ngờ thằng con mình đẻ ra, nuôi nấng lại là loại người như thế." Mắt bác đỏ lên, càng nói giọng càng thấp xuống, "Ngày hôm qua bác đã đánh thằng Tiến một trận rồi. Bác xin lỗi vì đã biết chuyện quá muộn màng, để cháu phải chịu ấm ức."
Trước mặt tôi là bác ruột của tôi, người bác mà Tết năm nào cũng lén vợ dúi thêm cho tôi vài đồng lì xì, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-anh-den/3556388/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.