Tôi nghe thấy Trang hớn hở lên tiếng:
"Chắc là thân cỡ cậu với Chanh á."
"Là thân như nào cơ?" Tâm nhướng mày, "Thân trên thân dưới hả?"
Châu Anh đang uống nước thì bị sặc, Khánh nhoài người ra phía sau vỗ nhẹ lưng Châu Anh, vẻ mặt mất tự nhiên.
"Eo thằng này bậy thế." Thanh nhăn mặt nhét miếng ổi vào miệng Tâm, "Ăn đi, đừng nói chuyện nữa."
Trường không nói gì, anh vẫn bình tĩnh tập trung lái xe, nhưng vành tai đỏ ửng. Đến lúc này tôi mới hiểu hàm ý của Tâm, tôi vội vàng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa xe, giả vờ đang ngắm phong cảnh. Chẳng hiểu có phải do điều hòa trong xe hỏng hay không mà càng lúc tôi càng thấy ngột ngạt, cả người nóng bừng như bị sốt.
Hiện tại không phải mùa du lịch nên đường đến Cát Bà tương đối thoáng, phà cũng không quá đông, chúng tôi chỉ mất hơn một tiếng để đến được đảo. Thời tiết hôm nay rất đẹp, trời trong vắt và có nắng, màu xanh của biển, núi và trời như hòa vào nhau, mở ra một khoảng không gian bao la bát ngát. Chúng tôi đi qua cung đường ngoằn ngoèo bao quanh đảo dài khoảng 20km, tới căn homestay hai tầng xinh xắn nằm ở rìa thị trấn Cát Bà.
Homestay rất gần bãi tắm Cát Cò, chúng tôi làm thủ tục nhận phòng, cất đồ, sau đó đi bộ ra con đường nối liền bãi Cát Cò 1 và Cát Cò 3 để ngắm mặt trời lặn. Nắng chiều tà trải dài trên con đường bê tông quanh co, nhuộm đỏ cả bầu trời. Sau lưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-anh-den/3549629/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.