Tôi xoa mắt, nhìn đồ án thiết kế nhà thi đấu vẫn chưa đâu vào đâu, uể oải đứng dậy xuống bếp tìm cà phê. Tôi vẫn hay gặp rắc rối khi phải cân bằng giữa tính nghệ thuật và tính thích dụng, chúng tôi cần đưa ra một giải pháp kiến trúc đảm bảo về cả công năng, tính thẩm mỹ và giải pháp kỹ thuật, mà thường thì tôi chỉ thực hiện được hai trong ba yếu tố.
Tôi lờ đi phòng khách ngổn ngang giấy tờ, bìa, xốp, gỗ balsa và đủ thứ mô hình nhà cửa cây cối mini, mở tủ lạnh lấy ra một lon cà phê đen, dự định sẽ thức cả đêm để làm cho xong đồ án. Ngoài cửa vang lên tiếng lạch cạch, tôi thong thả khui lon cà phê, ngồi xuống sô pha, thoáng liếc nhìn thằng Hoàng đang cúi người thay giày.
"Về muộn thế?"
Hoàng im lặng không đáp, nó đi đến ngồi đối diện tôi, cướp lấy lon cà phê của tôi uống hết non nửa. Mãi một lúc lâu sau nó mới lên tiếng:
"Lúc nãy tao gặp bạn mày."
Tôi ngả người ra sau, không có hứng thú lắm nhưng vẫn hỏi lại:
"Bạn nào?"
"Bạn Huyền Chi."
Tôi nhướng mày, trong đầu vô thức nhớ lại mùi hương nước hoa nữ còn vương trên áo khoác.
"Đi đâu mà gặp?"
"Mày nhớ chỗ tao làm thêm hồi năm nhất không?" Trông Hoàng có vẻ đấu tranh tâm lý dữ dội lắm, "Quán Midnight ấy."
"Nhớ thế nào được, đợt đấy mày làm cùng lúc 2-3 chỗ, lại còn chuyển chỗ làm liên tục." Tôi hơi ngạc nhiên, "Mày gặp Huyền Chi ở quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-anh-den/3549624/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.