Không khí gượng gạo cuối cùng cũng biến mất khi nhân viên quán bê khay đồ ăn đến.
“Cậu có thích ăn trứng ngâm tương không?” Tôi đưa thìa và đũa đã lau sạch cho Trường, khó xử nhìn vào bát mỳ, “Bình thường đi ăn ramen tớ sẽ dặn nhân viên quán không cho trứng ngâm tương vào, tự dưng hôm nay quên mất.“.
“Đưa sang đây tớ ăn cho.” Trường thoải mái đẩy bát về phía tôi.
Tôi nhanh nhẹn dùng thìa xúc trứng cho vào bát Trường, hỏi thêm:
“Cậu ăn thêm thịt nữa nhé?”
“Ăn ít thế?” Trường hơi nhăn mày phản đối.
Tôi nhún vai, miệng nở nụ cười tươi, tay thì nhanh chóng gắp thêm vào bát Trường ba miếng thịt:
“Tớ phải giữ dáng nữa, béo lên không ai book chụp ảnh mất.”
“Cậu làm mẫu ảnh à?” Mặc dù là câu hỏi nhưng Trường lại chẳng có vẻ ngạc nhiên.
“Ừa, làm mẫu ảnh freelance thôi, công việc chính của tớ là thực tập thư ký pháp lý ở công ty Luật.” Tôi hài lòng nhìn bát mỳ ramen của mình chỉ còn vài miếng thịt và nấm, đẩy bát của Trường về phía anh, không quên nhắc: “Cậu ăn từ từ thôi nhé, nếu không là phải đợi tớ lâu lắm đấy, tớ ăn siêu chậm.”
Trường cười khẽ, anh định nói gì đó, nhưng tôi cướp lời:
“Kể tớ nghe chuyện về lớp cũ đi, tớ muốn biết bây giờ mọi người thế nào.”
Mặc dù tôi đã nghe Châu Anh kể hết sạch rồi nhưng tôi cần một chủ đề chung để duy trì cuộc trò chuyện với Trường và để tránh phải nói quá nhiều về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-anh-den/3549611/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.