Quyển Nhu khóc một trận xong rồi thi đứng dậy, cô tiếp tục mở cửa nhưng lần này cô không bước vào mà chỉ đứng ở bên ngoài.
"Anh nhờ y tá gọi cho ba mẹ đi."
Hàn Minh Vũ liếc nhìn Quyển Nhu, anh không đáp lại cô ấy một câu nào. Quyển Nhu nói xong thì khép cửa lại, cô đi sang phòng của Nghệ Hân. Bên trong phòng Hàn Minh Vũ mệt mỏi thở ra, tuy trong lòng anh rất ghét Nghệ Hân nhưng ở trái tim lại rất khác, giữa ghét và yêu cũng chỉ là một ranh giới, ranh giới khiến anh phải mệt não mà suy nghĩ.
Khương Quyển Nhu vào trong căn phòng của Lý Nghệ Hân, Mạc Đình thấy cô thì ngạc nhiên: "Áo cậu làm sao mà bị ướt vậy, còn mắt đỏ nữa, lại khóc à?"
Quyển Nhu gượng cười: "Có con gì bay vào mắt thôi, còn áo ướt là do mình vô ý đổ ly nước lên."
Mạc Đình nghe vậy thì bán tín bán nghi, cặp mắt đỏ cả hai con mà bảo là có gì đó bay vào, chắc chắn là khóc đây.
Lý Nghệ Hân lúc này cũng chợt vơ tay vơ chân tĩnh thuốc mê, cô ta mở mắt ra mơ màng nhìn quanh, nhìn thấy Quyển Nhu thì đưa ngón tay lên chỉ: "Cô?"
Lý Nghệ Hân ngồi bật dậy, cô leo xuống giường hai tay đặt trên hai vai của Quyển Nhu mà lắc mạnh: "Thoát ra! Thoát ra khỏi thể xác tôi ngay."
"Nghệ Hân cô bình tĩnh đi."
"Bình tĩnh ư? Cô lại chiếm thân thể của tôi mà còn nói tôi phải bình tĩnh sao?"
"Không bình tĩnh thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ghet-sau-yeu-hoan-doi-the/2215484/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.