Đường Trừng tự hỏi liệu có phải tai mình nghe không rõ dù còn trẻ hay không, nếu không thì sao cô lại nghe ra lời nói ái muội từ miệng đỉnh lưu Giang Kỳ thế này.
Sau một lúc im lặng, Đường Trừng lập tức nhìn thẳng vào mắt Giang Kỳ, không ngờ lại rơi vào một mảnh đen thẫm khó dò.
Lúc này, mặt trời càng lúc càng lên cao, sương mù trên núi đã bị ánh mặt trời xua tan.
Vì xung quanh nhà trồng đủ loại hoa hồng, hương hoa thoang thoảng quẩn quanh nơi chóp mũi.
Không đợi Đường Trừng hiểu hết hàm ý trong ánh mắt của Giang Kỳ.
Phía bên kia bỗng vang lên tiếng va chạm lớn, Mạc Thiếu Tôn đứng dậy, vô tình làm đổ nửa cái bàn.
May mà mọi người đã ăn sáng gần hết, nếu không thì bữa sáng do Thịnh Dặc bận rộn chuẩn bị không chỉ đi tong, mà còn để mọi người đói bụng.
Âm thanh lớn như vậy, ánh mắt mọi người trong nhà hầu hết đều nhìn về phía bên đó, Đường Trừng cũng không ngoại lệ.
Đến khi quay lại nhìn lần nữa, cô đã thấy Giang Kỳ ăn hết sandwich và bánh rán hành mà cô cắn dở trong lúc mọi người không để ý.
Trên đĩa vẫn còn một chút thức ăn thừa, là miếng bánh cô đang ăn dở.
Giang Kỳ xé phần bánh cô đã cắn đi và ăn nốt phần còn lại.
Thấy vậy, Đường Trừng chợt hiểu ra.
Hóa ra anh nói "Tôi ăn" là có ý này.
Không có mập mờ như cô nàng tưởng tượng, nhìn vẻ mặt lãnh đạm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-gameshow-tinh-yeu-hac-nguyet-quang-co-ay-bi-mat-tri-nho/2652186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.