Sáng hôm sau, đúng như dự đoán, Giang Kỳ vẫn là người đầu tiên thức dậy và chạy bộ vào buổi sáng.
Nhìn Giang Kỳ trẻ trung trong bộ đồ thể thao, các nhân viên đều phải thán phục. Đỉnh lưu xứng đáng là đỉnh lưu, luôn chú ý quản lý thân thể của mình. Một Giang Kỳ luôn nghiêm khắc giữ kỷ luật như thế, khiến cho các cô dù không hay theo đuổi thần tượng cũng phải đổ rầm trước anh.
Ai lại không mê anh trai nhỏ đẹp trai, lại còn có dáng người chuẩn cơ chứ?
Cứ tưởng rằng sau khi Giang Kỳ chạy bộ xong, những người còn lại mới thức dậy. Ai ngờ khi nhân viên công tác đang bận rộn, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai họ ——
"Giang lão sư!"
Giang Kỳ vừa đẩy cổng ra thì kinh ngạc quay đầu lại.
Trước cửa nhà, người mặc bộ đồ thể thao màu trắng, cười tươi dưới ánh nắng ban mai kia không phải là Đường Trừng hay sao?
Thú vị đấy, Giang Kỳ hôm nay cũng mặc đồ thể thao màu trắng.
Mặc dù phong cách quần áo khác nhau, nhưng nhìn qua thì giống như hai người đang mặc đồ đôi vậy.
Nhân viên công tác hoang mang nhìn nhau.
Giang Kỳ tự nhiên cũng chú ý tới điểm này đầu tiên. Môi người đàn ông hơi mím lại, trái tim không nghe theo khống chế, cứ như bị thứ gì đó cào nhẹ.
Đường Trừng đi tới trước mặt anh, nghiêng đầu cười nói: "Giang lão sư, anh định chạy bộ buổi sáng à?"
"Ừ."
Giang Kỳ gật đầu.
"Em có thể chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-gameshow-tinh-yeu-hac-nguyet-quang-co-ay-bi-mat-tri-nho/2652184/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.