"Kính coong, kính coong, kính coong."
Tiếng chuông cửa dai dẳng nhanh chóng kéo Đường Trừng ra khỏi giấc mơ kỳ quái kia.
Đường Trừng ngái ngủ mở mắt ra, nhìn trần nhà trắng tinh, cô vẫn chưa hoàn hồn. Cô vô thức nhớ lại giấc mơ kia, nhưng đáng tiếc, dù cố gắng thế nào đi chăng nữa, cô cũng không thể nhớ rốt cuộc mình có gọi hai tiếng "anh trai" kia hay không, cũng không thể nhìn rõ gương mặt của người con trai trong mơ.
Nhưng dù nhìn không rõ, nụ cười rạng rỡ lại có chút phóng đãng của chàng trai vẫn khắc sâu vào tâm trí cô.
Đường Trừng đưa tay che trán, khóe miệng hơi cong lên.
Thấy tiếng chuông cửa vẫn vang lên, Đường Trừng xốc chăn xuống giường, đi thẳng ra phía cửa.
Mở cửa ra, không phải người đại diện Triệu Tiểu Hàm thì còn ai vào đây nữa?
"Chị Đường Trừng, chị làm em sợ đến chết, em ấn chuông cửa lâu như vậy mà không thấy chị đâu, em còn tưởng chị xảy ra chuyện gì rồi. Không được không được, lát nữa em ghi dấu vân tay lại, như vậy em sẽ không phải bấm chuông cửa mỗi ngày nữa."
Triệu Tiểu Hàm lách qua Đường Trừng để vào nhà, cô đem bữa sáng trong tay đặt ở bàn phòng khách, sau đó mày mò in dấu vân tay.
Cô nàng vừa mày mò vừa giục Đường Trừng nhanh chóng đi rửa mặt, kẻo bữa sáng nguội sẽ không ngon.
Đến khi Đường Trừng tắm rửa xong, Triệu Tiểu Hàm vẫn vừa cầm điện thoại vừa loay hoay cách lấy vân tay.
Đường Trừng uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-gameshow-tinh-yeu-hac-nguyet-quang-co-ay-bi-mat-tri-nho/2652177/chuong-19.html