Ở bệnh viện được hai ngày, Tần Tiểu Ý liền được đưa về Vu gia, ngẫm lại bản thân cô tùy hứng, lại nhìn thấy ba mẹ Vu đối đãi nhiệt tình, Tần Tiểu Ý cảm thấy bản thân vô cùng xấu hổ.
Trước đây hay tự cho mình là đúng, tự chủ trương làm đủ chuyện. Mấy chuyện đó, trong mắt trưởng bối, đều giống như con trẻ giận dỗi ông bà. Từ đầu tới đuôi, chỉ có mình cô tự mâu thuẫn tự náo loạn.
Bây giờ nghĩ lại, người ngoài mới chen vào một tí đã bỏ đi, thật sự không đáng tí nào.
Vu Hạo Đông hắn sắp lên chức chú, vui vẻ vô cùng, đến giờ khắc này, hắn đối với Tần Tiểu Ý coi như tắt hết hy vọng, buông bỏ được khúc mắc nên sau đó gặp Tần Tiểu Ý, liền trở nên không chút kiêng nể, giảng giải chuyện tình sau khi trở về cho Tần Tiểu Ý nghe, Ngô Tĩnh mà Tần Tiểu Ý coi là mối nguy lớn nhất, cũng từ chuyện này phải xuất cảnh đi theo đối phương.
“Có phải cô cảm thấy anh tôi một chân đạp mấy thuyền không? Khoan đó, nói cho cô hay, anh tôi từ đầu tới đuôi không hề chạm qua người phụ nữ đó, về chuyện này, tôi cũng không rõ lắm, cô tự hỏi anh tôi đi.” Vu Hạo Đông nói xong, nhíu nhíu mày: “À nè! Bình thường thấy cô giải quyết công việc cũng trật tự rõ ràng, logic đâu ra đó, làm sao mà vừa ăn dấm chua liền biến thành não tàn thế?”
“Cậu mới não tàn.” Thật ra nói câu này xong còn muốn nói thêm: cả nhà cậu đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-cung-giuong-sau-noi-yeu/3068519/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.