Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiLần này lại trả lời thành thật, trái lại khiến Ôn Dục Nhiễm vô cùng khó tin, hoặc là nói kể từ khi biết Thiên Lang chết rồi thì có lợi cho mình, anh vẫn luôn nghi ngờ người này đã chuẩn bị chết bất cứ lúc nào.
“Sao lần này anh thành thật thế?”
Nghe anh nói như vậy, trái lại Thiên Lang lại lộ ra vẻ khó hiểu: “Lấy ý nguyện của ngài làm đầu không phải luôn là bổn phận của ta hay sao?”
“…” Sâu trong lòng anh cảm thấy có gì đó sai sai, thế nhưng tạm thời không biết nói gì, chỉ có thể từ bỏ vấn đề này, “Anh nói cách cắt đứt khế ước đi.”
“Thiên gia có một chỗ tế đàn đặt Vạn Tượng hoàn bội. Tế đàn ở tầng dưới cùng của nhà cổ, mà nhà cổ bây giờ đã được dùng để giam giữ những người trước kia bị biến thành quái vật do phản phệ, cho nên độ nguy hiểm sẽ rất cao. Cá nhân ta không hy vọng ngài chọn cách này.”
“Cho nên muốn đi đường vòng?” Vừa nghe thấy lời này chân Ôn Dục Nhiễm lập tức nhũn ra. Ngọn núi đó ở xa thành phố này lắm, hơn nữa không giống với Thích Phi Trần dẫn đi vào lăng mộ, chỉ là cây đầu người ở trên núi thôi đã đủ hãi rồi, “Anh nói thật với tôi đi, lần này thành công thì sẽ không còn chuyện gì nữa chứ? Anh nói thật đi, tôi có thể chịu được.”
“Sau này sẽ không còn vấn đề gì. Những người Thiên gia khác đã chết hết rồi, cũng không cần lo lắng bị lấy đi.” Đúng lúc mà đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585149/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.