Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiLúc đi tới lối vào cửa mộ, Ôn Dục Nhiễm bất thình lình nghe thấy phía trước truyền tới một giọng nói lạnh nhạt.
“Đệ xem bộ dạng của mình đi, còn ra thể thống gì nữa?”
Tầm mắt bị Thích Phi Trần ngăn trở, Ôn Dục Nhiễm hơi hơi dịch sang một chút, lúc này mới chú ý tới trên tường của hai bên lối vào ở đây đều có hình vẽ, mà trong con đường này hình như là một mộ thất. Lúc này một người đàn ông mặc trang phục màu đen phía trước có thêu hoa văn đằng vân đang đứng khoanh tay. Từ dáng dấp có vẻ khá đứng tuổi, song vẫn không khó nhìn ra khí phách bất phàm, mày kiếm mắt sáng, dáng vẻ cao quý, khuôn mặt có vài phần giống với Thích Phi Trần, chỉ có điều thần thái thoạt nhìn xa cách lãnh đạm, khó có thể thân cận.
Vị này… Đừng nói là hoàng đế trong truyền thuyết đó nhé?
Trong lời nói của hoàng đế có chút ý tứ trách móc, nhưng Thích Phi Trần lại ngoảnh mặt làm ngơ, vẻ mặt chuyên chú nhìn vào cỗ quan tài đặt ở giữa mộ thất, dường như đang hồi tưởng lại gì đó.
“Dù cho đệ chôn cất Nhạc khanh vào trong hoàng lăng thì sao? Quay đầu lại vẫn là thất bại thảm hại.” Vị hoàng đế kia cũng không tức giận, chỉ lầm lủi không nóng không lạnh nói, “Tuy là theo con đường hoạn quan, minh hôn chi lễ thì thế nào? Chung quy đệ cũng không phải là nữ tử, như thế quá chăng là tự rước lấy nhục nhã.”
Đại khái vì thân là đế vương uy nghiêm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585145/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.