Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiĐể điện thoại di động xuống, Ôn Dục Nhiễm đứng dậy, vô thức khẽ bước ra khỏi phòng.
Cửa phòng bếp là trong suốt, từ phòng khách có thể trực tiếp nhìn thấy. Mà Ôn Dục Nhiễm nhìn xuyên qua cửa kính, trông thấy Thiên Lang tay cầm con dao bếp, cúi đầu nhìn chằm chằm lưỡi dao sắc bén kia, xuất thần không nhúc nhích, nét mặt vô cảm.
Lặng lẽ đến gần, Ôn Dục Nhiễm giơ tay gõ gõ cửa kính: “Anh đang làm gì đó?”
Nghe thấy giọng Ôn Dục Nhiễm, Thiên Lang lập tức quay người kéo cửa ra, chẳng hề nhìn thấy vẻ hờ hững mới rồi từ trong nụ cười mỉm ôn hòa của y.
“Có hơi thất thần một chút, có chuyện gì sao?”
Tầm mắt đảo qua con dao bếp trên tay Thiên Lang, Ôn Dục Nhiễm chau mày: “Tôi ổn, nhưng vừa rồi có người nói cho tôi biết anh có khả năng không ổn lắm. Anh đoán xem có ý gì?”
“Sao tôi lại có chuyện gì được chứ? Chỉ cần ngài và ta ở cùng nhau, đối với ta mà nói là việc tốt nhất rồi.”
Ý cười trên mặt Thiên Lang không có kẽ hở, không có bất cứ dao động gì. Nếu như không có cú điện thoại vừa rồi, Ôn Dục Nhiễm chắc sẽ không ngờ rằng mục tiêu cuối cùng của Thiên Đồng An là nhắm vào Thiên Lang.
“Đừng lề mề nữa vô dụng thôi, mau thu dọn đồ đạc đi. Hay là anh chán làm nũng rồi muốn làm cầm thú?” Ôn Dục Nhiễm kéo cổ tay Thiên Lang muốn dắt ra ngoài, nhưng mà người phía sau lại đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Tại sao phải đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585140/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.