Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiCó lẽ lăn lộn với Thiên Lang lâu dài, anh cũng dính vào chút *thần côn. Ý nghĩ này mới vừa bay lên, anh lập tức nghe thấy tiếng chuông di động của mình vang lên, cuộc gọi đến hiện lên là Duẫn Mộc.
*Thầy lừa (thần côn): từ mang nghĩa xấu, châm biếm, chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác (Nguồn: tangthuvien)
Nhìn thời gian cũng hơn mười giờ rồi, Duẫn Mộc gọi vào giờ này thật là hiếm thấy. Ôn Dục Nhiễm nghĩ thế, nhấn nút nhận cuộc gọi.
“Alo?”
“Tao tới trước cửa rồi, giờ mày có tiện không?”
“?” Đối với câu đầu tiên ấy vậy mà là câu hỏi không đầu không đuôi như thế, Ôn Dục Nhiễm có chút lơ tơ mơ, “Tao ở nhà nè, mày đến đâu rồi? Đi công tác?”
“Không phải là mày gọi điện bảo tao tới à?” Trong điện thoại truyền tới giọng nói cũng có vài phần mờ mịt.
Chớp mắt mấy cái, Ôn Dục Nhiễm có chút không làm rõ ràng được Duẫn Mộc đang diễn cái gì nữa: “Muộn như vậy rồi tao còn gọi mày ra ngoài làm gì? Có phải mày bị mộng du trong lúc ngủ không?”
“47 đường Lâm Trúc toà 3, 401, không phải mày cho tao địa chỉ à?”
“Làm gì có, chưa nghe qua bao giờ. Có phải mày nhớ nhầm không?”
Đầu bên kia điện thoại dừng lại chốc lát, lại lần nữa lên tiếng: “Đợi một chút, tao có cú điện thoại…”
“Không thể nhận.”
Sau lưng bất thình lình vang lên tiếng dọa Ôn Dục Nhiễm giật bắn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585132/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.