Edit: Tử Nguyệt 
Beta: Vũ Ngư NhiLúc Thiên Lang đi lướt qua bên cạnh, Ôn Dục Nhiễm thấy được cái gì đó đang không ngừng “giãy dụa” trên tay y. Nó giống như một nắm tóc rối lớn. Anh cảm thấy tim mình lại bị nện thêm một cú nữa rồi. 
“Cái này ta sẽ xử lý, ngài có thể yên tâm mà ngủ rồi, không có việc gì đâu.” Bàn tay dùng sức nắm chặt lại, nắm đám tóc kia chặt thêm một chút, Thiên Lang vẫn tươi cười thản nhiên: “Cần ta ngủ cùng không?” 
“Không cần!” Tại sao câu này được nói ra từ trong miệng của y lại làm cho anh không thể nào nghĩ rằng đó chỉ có nghĩa là “ngủ cùng nhau” thôi ta? 
Cuối cùng cũng đuổi được Thiên Lang với vẻ mặt tiếc nuối đi rồi, không đợi Ôn Dục Nhiễm thay xong áo ngủ thì điện thoại di động để ở bên cạnh đã vang lên. Thì ra là Duẫn Mộc gọi đến để dò hỏi tình hình. 
“Không cụt tay thiếu chân gì. Có điều, tao cảm thấy hôm nay tao bị tổn thương tinh thần ghê gớm.” Vừa lấy tay kéo quần áo xuống, đồng thời Ôn Dục Nhiễm cũng tố khổ với người bên kia điện thoại: “Vị cao nhân này thích đàn ông hả?” 
“Tao không quen biết anh ta, ngoại trừ khiết phích ra cũng chưa từng nghe thấy anh ta còn có tật xấu quái dị nào. Anh ta làm gì mày à?” 
“Không có, nhưng mà mới quen biết nhau có một ngày thôi mà đã đối xử tốt với tao như thế, làm tao có chút sợ hãi.” Thay quần áo xong ngồi ở bên cạnh giường thở dài một tiếng, Ôn Dục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585094/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.