Editor: Tử Nguyệt 
Editor mới nè các tình yêu, Tịnh đã dụ dỗ được người ta, hắc hắc. 
Công nhận mình rất có duyên với chữ Nguyệt mà ^^Cậu bé cắm đầu chạy về phía trước, thân thể nhỏ bé lại linh hoạt khiến quái vật cây không bắt lấy được. Cho đến khi cậu bé mệt đến phải dừng lại, xung quanh đã không còn nhìn thấy quái vật cây nữa, phía trước lại mơ hồ nhìn thấy một ngôi nhà. 
Vừa nãy cậu bé bị sợ hãi bao phủ nên không còn tâm tư mà quan sát xung quanh, nhưng Ôn Dục Nhiễm lại thấy rõ ràng, quái vật cây hướng đến phía đường bên này càng ngày càng ít, đến cuối cùng chỉ gặp phải vài cái cây theo bản năng vung vẩy vài cành cây về phía cậu bé, thế nhưng dường như chúng sợ hãi cái gì đó, chỉ đưa ra một khoảng ngắn rồi lập tức thu về. 
Ôn Dục Nhiễm liền nhìn về ngôi nhà cách đó không xa, quái vật cây đó đang sợ hãi ngôi nhà này sao? 
Kiến trúc căn nhà có chút kì lạ, có chút giống loại chùa miếu cổ xưa, thế nhưng lại không giống chùa miếu lắm. Thoạt nhìn bề ngoài không thể nói là cũ nát, nhưng chỉ cần liếc mắt lại ngay lập tức khiến cho người ta cảm thấy vô cùng tang thương cổ lão, không có loại cảm giác vô cùng trang nghiêm an bình của chùa miếu, ngược lại lại cảm thấy u ám. 
Sau khi xem qua đủ loại phim ma hiện đại, nếu như bây giờ cho Ôn Dục Nhiễm chọn, anh thà rằng cứ ngồi đây như thế này, không đi vào cũng không rời đi, một mực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585088/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.