*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Từ lúc ở nhà Thiết Ngưu về, Lâm Thu Minh tức giận đến đau đầu, hắn thả mình nằm trên ghế salông, lấy kính mắt xuống, day day sống mũi. 
"Làm sao vậy?" 
Ôn Tĩnh Như ngồi bên cạnh, nhấc đầu trượng phu để cho gối lên trên đùi của mình, ngón tay mảnh khảnh như hành bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp. 
Ngửi mùi hương quen thuộc, thần kinh Lâm Thu Minh bình tĩnh lại, làm nũng ôm chặt eo nhỏ vợ, đem mặt chôn ở cái bụng mềm mại, trầm giọng nói: 
"Chung Bùi Viễn kia vô liêm sỉ, thật muốn một đao chém chết hắn......" 
" Được." Ôn Tĩnh như ngón tay cắm vào trong tóc đen trượng phu, chậm rãi xoa, 
"Em đã sớm muốn đánh chết hắn." 
Giọng nói Ôn Tĩnh Như không kiều không mị, như gió xuân dịu dàng, giờ khắc này lại làm cho Lâm Thu Minh sởn cả tóc gáy, cả kinh ngồi dậy. 
"Tiểu Như em đừng coi là thật, anh chỉ nói vậy thôi, Chung Bùi Viễn hắn tuy là đồ vô lại, nhưng dù sao cũng là bạn tốt nhiều năm của anh, vì lẽ đó......" 
Lúc này, Ôn Tĩnh Như không biết từ nơi nào lấy ra một thanh Trường Đao đặt trên vai thượng, mặt cười vô hại. 
So sánh với thái độ cứng rắn cương quyết thường gày của vợ, không khó đoán trước, nếu như vừa nãy Lâm Thu Minh đồng ý giết chết Chung Bùi Viễn, phỏng chừng hiện tại trong tay Ôn Tĩnh Như sẽ có thêm một thứ -- Thiết Ngưu, đầu Thiết Ngưu. 
Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-can-vi-kinh/105164/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.