Vu Mẫn Mẫn định địa điểm bàn bạc ở trong một quán cà phê khá hữu tình, như vậy cũng phù hợp với mối quan hệ giữa cô ta và Vu Hạo Nhiên, dù sao cũng là người nhà, sâu hơn một bước mà nói thì hai người vẫn là bằng hữu tốt nhất, mặc dù bàn về bối phận thì là quan hệ cô cháu, nhưng mà tuổi của hai người cũng không kém là bao, cho nên cơ bản là không có trở ngại gì.
Nói về Vu Mẫn Mẫn, hợp tác với Vu Hạo Nhiên chẳng qua là một cách hỗ trợ nội bộ, đồ tốt đương nhiên phải nhanh chóng đưa cho người nhà trước tiên, huống hồ Vu Hạo Nhiên trước giờ làm việc cũng khá tin cậy.
Mà đối với Vu Hạo Nhiên mà nói thì hợp tác như vậy cũng là trăm lợi không hại, nhà xưởng của anh ở Na Uy đang cần một hợp đồng lớn đến góp sức, cho nên vui vẻ nhận.
Tân Độ cũng không phản đối, nếu muốn một người nhàn rỗi đến đau trứng lại tự đại đến nỗi không đem phàm nhân để vào mắt, mong muốn tìm chút việc gì để làm, hận không thể mỗi ngày đều có chiến tranh thế giới làm cho lòng người hoảng sợ gà chó không yên, hắn cũng liền yên lòng.
Thế là ôm tâm lí biến thái như vậy, hắn im lặng đến khó hiểu, tựa như một con báo săn đang âm thầm quan sát con mồi, tận lực giảm thiểu cảm giác tồn tại của bản thân.
Nhưng mà trên phương diện chủ quyền với Vu Hạo Nhiên, hắn vẫn cần phải tuyên bố một chút, vì thế ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-tam-nghien-cuu-nhung-nguoi-khong-binh-thuong/1861954/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.