Cái rương này rất kì lạ, chỗ nào cũng toàn bụi bẩn, chỉ nhìn thấy ở góc bên phải lấp ló chín con số trên ổ khóa điện tử, mờ mờ phát ra một thứ ánh sáng nhợt nhạt.
Nếu là người bình thường thì sẽ tưởng đây là một cái khóa mật mã, mà bên cạnh ổ khóa còn có thêm một lớp đồng mỏng, nên người bình thường sẽ tưởng cần dùng mật mã cộng thêm in dấu vân tay lên lớp đồng mới có thể mở cái rương này ra…
Thế nhưng Tân Độ không hề lại gần nó, chỉ nghe một tiếng “tít”, đã thấy nắp rương mở ra…
Hóa ra cái rương này được mở bằng điều khiển từ xa…
Theo lời Tân Độ nói, thì bên trong chẳng chứa gì cả, nhưng có thể khẳng định là từng có một vật gì đó, hơn nữa còn là một vật được làm thủ công.
Phía bên trong rương được dát một lớp hợp kim dày, bề mặt bao phủ bởi rất nhiều bụi, có thể mờ mờ thấy được hình điêu khắc trên đó, nhìn qua rất có giá trị, bởi vì hoa văn được nạm đều cùng theo một hình thức nhất định, lại còn được gắn một cái nấc nhỏ nối liền với nắp rương, giữa lòng rương có một mặt lõm để đựng đồ, hình dáng có chút kì quái, khiến người ta không thể tưởng tượng ra thứ gì đã từng được đặt lên trên vết lõm ấy.
Một cái rương tinh xảo như thế, nghĩ đến việc đồ vật đặt ở đó nhất định không tầm thường, cấp trên không chút do dự hỏi: “Đồ bên trong đâu?”
Tân Độ nở nụ cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-tam-nghien-cuu-nhung-nguoi-khong-binh-thuong/1861946/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.