Tân Độ kể từ khi lại nhìn thấy người kia mới an tâm lại, loại tín nhiệm vô hình này như đang vỗ nhẹ nội tâm bất an của hắn, giống như một món đồ vẫn đang được tìm kiếm bỗng nhiên trở về. Vì thế, hắn ôm chặt anh vào trong ngực, không bao giờ… buông tay nữa...
Vu Hạo Nhiên bị hành động của hắn làm cho có chút không thoải mái, thế nhưng, cánh tay dài của hắn giống y như dây leo, trói anh lại rất chắc. Mặc dù hắn đã gầy như một bộ xương khô, nhưng sức lực vẫn nhiều đến dọa người. Vu Hạo Nhiên sau vài lần giãy dụa không thoát ra được, cuối cùng đành cam chịu dựa vào ngực hắn. Cũng may, việc dựa vào ngực hắn cũng không hề ác cảm như trong tưởng tượng của anh. Sự cô đơn cuối cùng cũng đã rời bỏ hắn, trong tình hình hiện tại, bệnh trạng của hắn đã nặng lắm rồi, người mất hết cảm giác của một người bình thường thì cũng giống như một cái xác không hồn. Trong lúc này, hắn có thể tìm thấy một vật mà hắn tin tưởng, âu cũng coi như là “vạn hạnh trong bất hạnh”…
Những chuyện xảy ra trong mười ngày trước vẫn như cũ rõ ràng ngay trước mắt, Vu Hạo Nhiên tự nhận bản thân chưa bao giờ thất thố đến như vậy, hơn nữa còn “làm trò” trước mặt biết bao nhân viên y tế. Nhưng mà, chính vì một câu nói cuối cùng của Tân Độ mới khiến anh trong nháy mắt từ trong đáy lòng gợi lên một loại cảm giác chán ghét...
Thực ra, chuyện Vu Minh Thành đột nhiên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-tam-nghien-cuu-nhung-nguoi-khong-binh-thuong/1861938/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.