Địa chỉ Hạ Thanh nói đến trong điện thoại là một quán cafe. Địa chỉ này tôi nghe thấy rất quen, như là trước đây có đi rồi.
Đến khi tài xế taxi ngừng xe bên vệ đường một cái hẻm, tôi mới nhớ ra, chỗ hôm ấy Trịnh Dị đưa tôi và Trịnh Hạo đi mua mũ lễ phục xem đua ngựa cũng là ở một căn tứ hợp viện như thế này.
Tài xế ngừng xe ở một lối đi: "Ở đây khó quay đầu lắm, tôi không vào được nữa, cô tự bấm định vị đi đi nhé, quán cafe này ở khá sâu đấy!"
Lần trước chúng tôi đi mua mũ cũng vậy, Trịnh Dị ngừng xe ở ngoài, chúng tôi đi bộ mất một đoạn.
Tôi cảm ơn tài xế, xuống xe nghiên cứu định vị một lát rồi bước vào hẻm.
Vị trí của quán cafe trên GPS có hơi rối, không biết chính xác là căn nào. Tôi vừa tiến vào trong vừa tính đợi tìm được địa chỉ đại khái rồi vào một căn gần đó tìm thử.
Đường trong con hẻm này vừa sâu vừa dài nhưng lại yên tĩnh lạ thường, hơn tiệm mũ nón của hai vợ chồng người Anh hôm trước nhiều, dường như hai chỗ có vẻ giống nhưng quy hoạch lại khác hoàn toàn.
Lâu lâu có tiếng chó sủa trong mấy căn viện khác vọng ra, con hẻm càng lúc càng yên ắng, đến tiếng bước chân nghe cũng rõ ràng.
Tôi bỗng thấy bất an, sau khi quẹo sang một ngã đường bèn gửi Wechat cho Trịnh Dị nhưng anh ấy không trả lời ngay. Tôi càng lúc càng thấy không ổn, trong tiếng tim đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-so-doc-dac/2531145/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.