Sau khi tin tức Hà Lâm mang thai được truyền ra. Mọi người đều thay nhau tới nhà chúc mừng mang quà tặng qua cho cô. Một ngày Hà Lâm phải tiếp ít nhất là sáu người khách.
Cô có cảm giác không thật chút nào. Cả cơ thể đều như vụn vỡ, Hà Lâm một mỏi ngã người ra ghế. Cô nhắm nghiền đôi mắt lại. Chợt chân cô bị nằm lại, Hà Lâm mở mắt ra, Bắc Từ Hoành đang muốn rửa chân cho cô, anh bưng ra thau nước ấm lấy chân cô đặt nhẹ vào trong rồi chà rửa nhẹ nhàng. Trong nước ấm Bắc Từ Hoành còn bỏ thêm vài thành phần tốt cho sức khỏe của cô.
Cả người cô như được sống lại, Hà Lâm mãn nhãn nằm im thưởng thức.
"Ngày mai anh đưa em tới nơi này, để dưỡng thai nha" Bắc Từ Hoành mỉm cười nhìn cô
"Hả, không cần đâu mà"
"Không được, anh sẽ nói mọi người thời gian này tránh tới đây nữa"
Cô suy nghĩ chút rồi trả lời
Được, tuần trước em cũng qua mẹ rồi nên giờ nói lại với bà ấy là được " Hà Lâm nhắm mắt
Bắc Từ Hoành tiếp tục công việc của mình. Thời gian này anh chăm sóc cô cực kì tốt, cẩn thận từng chút một từ bữa ăn giấc ngủ của cô đều là tận tay anh làm.
Hôm sau"Dạ được, mẹ đừng lo con đi vài tháng thôi, dạ mẹ nhớ nói ba uống thuốc bổ con gửi về nha!"
[Được rồi, con cũng phải gìn giữ sức khỏe đó]
"Dạ tạm biệt mẹ"
Hà Lâm tắt máy, rồi đi ra xe. Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600833/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.