Bắc Từ Hoành bước ra lễ đường. Mei đứng ở đó đợi sẵn cô ta liền nở nụ cười vui mừng. Anh bước lên nói lớn:
“Xin lỗi mọi người, hôn lễ này sẽ bị hủy bởi vì…”
Anh liếc sang phía cô dâu
“…sai cô dâu rồi”
Trước sự bàng hoàng của cô ta và bà dì. Bắc Từ Hoành đi tới chỗ Tuấn Nam đang ngồi
“Cô ấy…đang ở đâu?”
Trương Tuấn Nam đứng lên cau mày nhìn:“Nếu cậu còn làm tổn thương con bé lần nữa, thì tôi không tha đâu”
Nói rồi anh đưa địa chỉ cho Bắc Từ Hoành. Vừa nhận xong anh liền lao ngay ra khỏi đó. Lên xe và chạy đi.
Bạn bè của anh nhìn nhau mỉm cười. Cuối cùng cũng nhớ ra rồi.
Lễ đường thoáng chốc đã náo loạn. Bọn họ cũng không ở đó nữa lập tức đứng lên bước ra ngoài. Để lại bà ta và cô dâu phải cực lực giải quyết mớ hỗn độn còn lại.
_____
Ở phía bên kia. Hà Lâm cơ thể đau nhức gắng sức ngồi dậy. Thấy được tờ giấy note nhỏ trên bàn cô cầm lên đọc
[Chị ngủ dậy thì ra ngoài ăn cháo nha, em đã nấu xong rồi đó. À với lại chị nhớ húp canh nha giúp giải độc cơ thể đó. Tối em về!!!]
Cô mỉm cười bước chân xuống giường. Chợt cô nghe tiếng mở cửa bên ngoài.
Sao con bé về sớm vậy nhỉ? Chắc để quên đồ rồi!
Hà Lâm mở cửa phòng bước ra xem nhưng người bước vào không phải là Lâm Lạc mà lại là Bắc Từ Hoành. Anh còn đang mặc bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600817/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.