“Hoành tôi nghĩ có người có thể giúp ta đó”
“Ai?”
“Lý Bạch Phong”
Trên trực thăng khá ồn, nên những người khác khó nghe được câu chuyện của hai người họ. Trương Tuấn Nam sợ hắn không nghe được lời mình nói vội gào lên
"Bắc Từ Hoành, Bắc Từ Hoành "
"Tôi chưa điếc. Tên đó là cảnh sát ngầm, liễu lạc với hắn đi. James "
Bọn họ đều đeo mỗi người một chiếc tai nghe để dễ dàng liên lạc được với nhau.
[Ok] James trả lời
_______
Alex đã tới vùng ven biển. Nơi đây khá thân thuộc với hắn vì người cũ từng ở đây.
Alex phân tán đội hình, dễ dàng hòa nhập vài đám đông tránh bị phát hiện. Phi bên kia đám người Bắc Từ Hoành đã tới được rừng Xâm. Bọn họ đu dây xuống rồi bắt đầu lùng sục khắp nơi.
Bắc Từ Hoành đi đến phía gần suối. Hắn nheo mày cúi người xuống sờ lên vết bánh xe. Vết xe này tầm hai ba tiếng rồi.
"Rời khỏi đây. Có lẽ chúng đã đi xa rồi"Bắc Từ Hoành đi ra khỏi khu rừng lên chiếc xe được chuẩn bị sẵn. Hắn và Trương Tuấn Nam chung một xe. Những người còn lại theo phía sau bằng xe khác.
11 giờ trưa
“Tới rồi” Một tên đàn ông nói
“Nơi đây khá kín, không ai biết được đâu”
“Cảm ơn, tiền đây” Hạn Diễm đưa một chiếc vali đầy tiền tới cho hai tên đàn ông.
Bọn chúng vui vẻ nhận lấy, rồi mở cửa xe bắt ba cô gái tống lên chiếc du thuyền. Nơi đây là cửa tuyến sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600801/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.