Hà Lâm giật mình mặt cô đỏ ửng nhưng không phản kháng. Cô tiến tới đáp lại hắn.
Sau khi trở về Hà Lâm ngượng chín mặt vội chạy trước, cô lao nhanh lên lầu rồi đóng sập cửa lại.
Bắc Từ Hoành tự nhiên bật cười vì hạnh động của cô rồi vội che miệng. Lần đầu tiên hắn tự bật chơi như vậy, đúng là kì lạ.
_______
Sáng hôm sau Hà Lâm dậy sớm cô chuẩn bị đồ ăn sáng bằng những thứ có sẵn trong tủ lạnh. Sau đó đóng hộ kĩ càng để trong tủ lạnh. Sau đó để lại lời nhắn nếu ăn thì làm nóng lại.
Rồi rời nhà
Cô muốn tìm hiểu về cơ thể mới và cuộc sống mới này. Cũng muốn biết lí do vì sao "Trương Ninh" tự vẫn.
_____
Trước cổng trường đại học K
Hà Lâm bước vào trong. Do đã vào tiết đầu nên sinh hầu ngưu đã vào lớp chỉ còn vài người lẻn vẻn dưới sân trường.
Cô định sẽ đến văn phòng để hỏi xem lớp cũ của mình thì đụng phải một người đàn ông. Cô vội cúi ngửi xin lỗi nhưng tên này có vẻ khó chịu mặt mày cau có như chuẩn bị sẽ chửi.
Nhưng khi hắn ngước mặt lên nhìn cô thì vọi cười khẩy một cái. Hắn lấy tay vuốt lên vài lỏn tóc đang xả suốt của cô.
"Mày còn dám đến trường à!?"
Hà Lâm hất tay hắn ra muốn bỏ đi nhưng tên đó đã nhanh hơn nắm lấy tóc cô kéo lại
''Mày bơ tao?''
Hà Lâm nhíu mày nắm lấy cánh tay hắn muốn hắn bỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600774/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.