Chương 34
Nếu Lăng Dục Cẩn có cơ hội nhìn đoạn ngắn hiện trường vừa rồi, cậu nhất định có thể phát hiện, bóng dáng của mình nhìn phá lệ quen mắt.
Bộ dáng như mỗi lần Lăng Điềm Điềm chọc tức cậu một phen, sau đó ngồi trên chậu hoa nhỏ phi hành vui vẻ chạy trốn, quả thực là giống-nhau-như-đúc.
Tiện, đặc biệt giống.
←_←
Mà Lăng Kiệt Sâm giống như thấy được cái quảng cáo syrup viêm phế quản trên địa cầu, một cô nàng cầm cái chai chạy về phía trước, vừa chạy vừa lớn giọng hỏi, "Vì sao ngươi lại đuổi theo ta~"
"Bởi vì ta muốn syrup viêm phế quản!"
Ta còn niệm từ am bối mẫu Tứ Xuyên cây sơn trà cao đâu! (我还念慈庵川贝枇杷膏呢!) ai hiểu không??
Lăng Kiệt Sâm giống như quay về lại cái thời mà Lăng Dục Cẩn chưa đến hai tuổi ồn ào không nghe lời, cả đêm không ngủ, chỉ trợn tròn mắt ngoan ngoãn nhìn, nhưng đợi đến khi người bên cạnh buồn ngủ, liền gào khóc lên một phen.
Làm người ta rất muốn đánh đòn.
√
Theo lý thuyết, cho dù Lăng Kiệt Sâm đuổi theo Lăng Dục Cẩn thì cũng sẽ không thật sự đánh Cẩn bảo, nhiều nhất chỉ dở khóc dở cười một phen, dù sao chuyện đạn tín hiệu này cũng không giải quyết được gì.
Thế nhưng, Lăng Dục Cẩn chạy đặc biệt nhanh, làm Lăng Kiệt Sâm không đuổi theo kịp.
Ha hả, này đâu chỉ là không giống với hình ảnh dự đoán, quả thực là lấy sai kịch bản rồi.
Lăng Dục Cẩn, cậu chạy nhanh như vậy làm gì??
Lăng Dục Cẩn thật vất vả hùng một phen rồi chạy chạy, bỗng phát hiện thấy phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-xuyen-viet-dich-ngu-hao-gia-dinh/1130314/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.