Edit+Beta: Minh Miu
Hứa Nghĩa chậm rãi bước xuống máy phi hành, cha gã Mạnh Minh đã chờ từ sớm, lúc này hắn bước nhanh nghênh đón theo thói quen đưa tay muốn dìu con trai. Nhưng bàn tay đến nửa đường, hắn cuối cùng chỉ là khoát cánh tay Hứa Nghĩa.
Hứa Nghĩa hơi có vẻ mệt mỏi khuôn mặt tuấn tú lộ ra nụ cười thản nhiên, nhẹ nói: “Cha, con đêm nay muốn ăn cháo.”
“…Được, cha lát nữa liền làm cho con, chờ con tắm rửa xong có thể ăn.”
“Cảm ơn cha.”
Hai cha con nói chuyện, Mạnh Minh liền giục Hứa Nghĩa đi tắm rửa.
Nhìn Hứa Nghĩa cước bộ chậm chạp trên mặt đất, vốn bóng lưng cường tráng rắn chắc nhưng bây giờ đơn bạc thon gầy như vậy, Mạnh Minh trong nội tâm không khỏi vừa chua xót vừa đau vừa hối hận vừa hận.
Trước kia, loại hận này, Mạnh Minh sẽ toàn bộ giận chó đánh mèo trên người Lý Văn Triết và Hứa Duệ, nhưng hiện tại hắn là hối hận cùng oán hận chính mình.
Đã từng khỏe mạnh như vậy, con trai tiền đồ sáng lạng, nhưng bây giờ giống như người già chỉ có thể đi thong thả.
Nó vừa mới qua hai mươi tuổi. Thời gian sau này còn rất dài, con trai nên làm cái gì bây giờ?
Mạnh Minh xoay người, nước mắt lại không khống chế được mà rớt xuống.
Đã sớm chuẩn bị món ăn dinh dưỡng xong để qua một bên, Mạnh Minh bắt đầu nấu cháo. Hắn đương nhiên là hi vọng Hứa Nghĩa ăn món ăn dinh dưỡng rồi, đó là dựa theo thân thể của gã mà khai đơn thuốc, chỉ là Hứa Nghĩa thường thường chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vi-lai-chi-quan-tau/1517470/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.