Edit+Beta: Minh Miu
Hứa Duệ trong nội tâm nhớ kĩ lời Hứa Nghĩa, trong lòng của cậu cũng có tính toán. Buổi trưa lúc huấn luyện viên dẫn nhóm bọn hắn đi tiến hành huấn luyện cơ giáp, Hứa Duệ liền chủ động hướng huấn luyện viên yêu cầu cho cậu điều khiển cơ giáp đối chiến với bạn học.
Huấn luyện viên nghe xong mặt đều muốn đen, hắn biểu lộ hết sức nghiêm túc hỏi Hứa Duệ: “Em xác định em đang nói cái gì?”
Hứa Duệ nghiêm, ngẩng đầu ưỡn ngực: “Vâng! Huấn luyện viên.”
“Đừng cho mình tiến bộ thì tốt hơn người khác. Em cố gắng người khác cũng cố gắng. Em tiến bộ người khác liền dậm chân tại chỗ sao?” Huấn luyên viên Lôi ánh mắt bắn điện quét một lượt tất cả học sinh, sau đó nhìn chằm chằm vào Hứa Duệ.
Hứa Duệ biểu lộ kiên định, dáng người cao ngất vẫn không nhúc nhích mà đứng thẳng nhìn về phía trước, nghiêm túc nghe huấn luyện viên dạy bảo.
Huấn luyện viên đi đến trước mặt Hứa Duệ, mỗi chữ mỗi câu: “Cơ giới cơ giáp thân máy bay cồng kềnh, bố trí đơn sơ, so sánh không bằng cơ giáp quang não linh hoạt. Em bây giờ còn kiên trì dùng nó sao?”
Hứa Duệ sống lưng ưỡn càng thẳng hơn, lớn tiếng đáp: “Vâng, huấn luyện viên.”
Kì thật Hứa Duệ càng muốn đem cơ giáp của mình đến trường học huấn luyện, đáng tiếc điều này là không thể được. Cơ giáp của cậu do thiết kế sư Phó Tử Đồng vì cậu mà đích thân thiết kế, trước tiên không nói về chất liệu, chỉ riêng Phó Tử Đồng là thiết kế sư thanh danh hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vi-lai-chi-quan-tau/1517465/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.