Edit+Beta: Minh Miu
Hứa Duệ đứng thẳng sống lưng ngồi ngay ngắn trên ghế sa lon ở thư phòng, ở trên bàn trà đặt một ly cà phê.
Trong thư phòng rất yên tĩnh, Việt Tín mang Hứa Duệ vào rồi lui ra, tại đây ngay cả người máy đều không có.
Ngay từ đầu Hứa Duệ đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, trong lòng cũng tràn ngập ý chí chiến đấu, cho dù rất nhanh gặp được Việt Lăng Thiên, nhưng cậu một chút khẩn trương cũng không có. Ai biết cậu tiến đến thư phòng một hồi lâu, nhưng người kia còn không có xuất hiện.
Chờ đợi chính là chịu đựng khó khăn nhất, đặc biệt trước mặt chính là bước cuối cùng để quyết định tất cả, ngay cả một phút đồng hồ đều dài dằng dặc. Hứa Duệ khi tiến vào trong lòng nổi lên dũng khí và tin tưởng, theo thời gian trôi qua chậm rãi tan rã, cái loại tâm tình bất an này lại xông lên đầu.
Trong lòng Hứa Duệ tâm niệm, thân cận hẳn là cả hai xem nhau như bạn bè ngồi cùng một chỗ uống trà ăn bữa cơm. Đã có quen biết xã giao, cho dù là người xa lạ cũng sẽ không câu nệ như vậy. Dù sao cả hai xem nhau như bạn lại có chung chủ đề vô tận làm cho hiện trường không khí cũng không đến mức rất thân thiết, nhưng cũng không nhạt nhẽo.
Nhưng hôm nay lần thân cận thứ nhất, Hứa Duệ lại chỉ có thể tự một mình ra trận. Hơn nữa một lát sẽ nhìn thấy Việt Lăng Thiên, cậu khả năng còn phải bỏ đi rụt rè mà chủ động bắt chuyện với anh.
Với tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vi-lai-chi-quan-tau/1517411/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.