Xe bí đỏ phản khoa học, hành vi nghệ thuật đột nhiên nuôi tóc dài ngang thắt lưng, còn có một đám biến thái ẩn núp chung quanh. Khấu Thu cảm thấy phạm vi câu hỏi của Khấu Quý Dược quá lớn, chắc mất cả đêm mới trả lời xong.
Khấu Thu: “Đến lượt cha.”
“Ta nói rồi, ta muốn biết hết tất cả.” Dưới gió đêm, mái tóc dài của hắn bay bay, dáng vẻ thâm thúy. Có vài người, khí chất trên người không thể nào tô vẽ lại, mặc dù là hệ thống cũng không làm được.
Khấu Thu: “Chỉ có thể trả lời một vấn đề.”
“Một câu là đủ.” Khấu Quý Dược thản nhiên: “Tổng kết.”
Đây tuyệt đối là thói quen của quan liêu khi ngày thường nghe nhiều nhân tài báo cáo.
Khấu Thu cố gắng lời ít mà ý nhiều: “Có người chết, nhưng hắn lại sống.”
Thời gian trôi qua, không khí lại như đóng băng.
“Tôi rất khó hiểu.” Lần này là từ Khấu Thu đánh vỡ trầm mặc: “Thích giả sinh tồn. Từ trước đến nay Khấu gia chỉ thưởng thức kẻ mạnh, nhưng cha lại rất dung túng tôi.”
Nguyên câu là ‘nhược nhục cường thục, thích giả sinh tồn’: yếu làm mồi ăn cho kẻ mạnh, kẻ muốn sống tồn phải trải qua sự chiến thắng kẻ thù địch hoặc là cá lớn nuốt cá bé.
Có thể nói, loại dung túng nãy đã đột phá điểm mấu chốt trên một ý nghĩa nhất định. Dù có là Khấu Uấn Lương cũng không có được quá nhiều che chở như vậy.
Khấu Quý Dược: “Đây không phải là một vấn đề.”
Khấu Thu nhướng mày.
Khấu Quý Dược: “Ngươi suy nghĩ ra thì đã tự trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vao-hao-mon-he-thong-thay-doi-khi-chat/532090/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.