Di động điên cuồng chấn động, Khấu Thu mắt mở trừng trừng nhìn thanh download dừng lại 99%. Không cần suy nghĩ liền nhấn nghe, hung tợn gào lên: “Tên cờ hó! Gọi điện không xem hoàng lịch hay sao! ”
“Khấu Thu.” Đầu bên kia truyền đến một âm thanh lạnh như băng.
Khấu Thu ngẩn ra, yên lặng kết thúc cuộc gọi. Giọng nói vừa rồi nghe rất giống giọng cha hắn. Quả nhiên chạy lâu, gió thổi đến nổi não sinh ra ảo giác.
Di động lần thứ hai chấn động. Khấu Thu thầm hút một hơi, bấm nghe, lễ phép nói: “Chào cha.”
“Ngươi vừa mới mắng ta.” Giọng khẳng định.
Khấu Thu như đinh đóng cột đáp: “Không có, chắc là cha gọi nhầm số rồi.”
Khấu Quý Dược: “Danh bạ hiển thị, không nhầm.”
Khấu Thu buồn bực: “Thật sao?” Đổi giọng điệu thành oán giận: “Chắc là do nhiễu sóng, tôi muốn kiện hãng cung cấp mạng di động.”
Khấu Quý Dược nhẹ nhàng ‘ân’ một tiếng, rõ ràng không tin.
Khấu Thu: “Giờ tôi đang đọc sách trong phòng chú Lận, mấy ngày nữa là thi học kỳ rồi. Nếu không có chuyện gì tôi cúp máy đây.”
Khấu Quý Dược: “Đừng giả vờ.”
Ngón tay Khấu Thu dừng ngay chỗ kết thúc cuộc gọi nhưng không có bấm vào.
Chỉ nghe thấy bên đầu kia, giọng Khấu Quý Dược thực bình thản, không nghe ra cảm xúc gì: “Quay người lại.”
Khấu Thu thầm nghĩ, đừng nói trùng hợp đến vậy đi?!
Quay người lại… ngoại trừ đường phố ồn ào, cùng làm bộ như không biết hắn – Cơ Chi, làm quái nào có bóng dáng ai quen thuộc.
Khấu Thu yên lòng, mặt không đỏ, tim không đập nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vao-hao-mon-he-thong-thay-doi-khi-chat/532047/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.