Trong làn hơi nước mờ mờ, Hoàng Diệp thất thần nhìn cô gái trong gương. Vẫn đường nét ấy nhưng hôm nay lại mang vẻ đẹp ma mị quyến rũ khó cưỡng. Đôi mắt long lanh phủ màn sương tình, đôi môi căng đầy mời mọc, hai gò má trắng hồng mê người. Trên cổ, xương quai xanh và đôi bồng đào đểu in nhiều dấu đỏ kích tình bắt mắt.
Cô ngây ngất chạm tay vào một dấu ở cổ. Hình ảnh cuồng nhiệt một đêm hiện lên qua gương.
“Hoàng Diệp, em có biết em thơm ngon, mê người lắm không?” Bảo Khang vừa gặm vừa hôn vừa thì thào ngôn ngữ yêu đương chốn phòng the.
Hoàng Diệp thần tượng cái miệng của anh lên tận trời bởi nó làm cùng lúc rất nhiều việc. Vừa tham hôn vừa tham ăn. Đôi môi nóng rẫy của anh lần lượt phát thảo toàn bộ gương mặt và cơ thể cô. Hôn thôi không thỏa mãn, anh chuyển sang ăn từng ngụm. Ăn xương rồi ăn luôn tới thịt không bỏ xót một miếng nhỏ xíu xìu xiu nào trên làn da nõn nà.
Báo đời sáng nay đi họp cô phải điệu thêm chiếc khăn lụa.
Cũng may sáng nay trời se se lạnh. Nhìn ra vẻ vì lạnh nên choàng cho ấm nha! Rất bình thường!
Nhưng khi ngồi vào bàn ăn, Hoàng Diệp mới phát hiện, nó là vật thu hút mọi ánh nhìn.
Đầu tiên là anh.
Bảo Khang nhìn chăm chú vào cổ cô. Trước mắt anh liền hiện lên hình ảnh mình vùi đầu vào đó cả đêm.
“Hoàng Diệp à, rất là thơm ngon!”
Bởi thơm ngon nên anh đâu ngẩng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3598521/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.